Thánh Phaolô Tống Viết Bường (1773 – 23/10/1833)

Người là ai? Người là ai?

Mà sao chẳng tiếc hình hài vậy ta

Không bỏ đạo, vua chẳng tha

Nhục hình mỗi tháng khảo tra ba lần

Một viên quan, bỗng thi ân

Dùng lời ngon ngọt bao lần bảo ban

“Này ông, thôi chớ làm càn

Nghe theo vua để bình an đi nào

Bỏ đạo đi, có làm sao

Nghe vua đời sẽ ngọt ngào ông ơi

Nếu không ông sẽ một đời

Tấm thân phải chịu tả tơi roi đòn

Bước qua Thánh Giá mạng còn

Tạm thời sống để cháu con vui này”

TỐNG VIẾT BƯỜNG quyết từ đây

Tôn thờ Thiên Chúa mỗi ngày thế thôi.

“Cám ơn quan lớn thương tôi

Nhưng lòng đã quyết trọn đời hiếu trung

Quay sang thị vệ đi cùng

Một lòng khuyên nhủ hãy chung đường nào

Đau thì hãy ngước lên cao

Khấn xin Mẹ sẽ ôm vào lòng ngay.

Trước khi chết, ông chắp tay

Dọn mình từng phút, từng giây nguyện cầu.

Ba ngày chịu cảnh bêu đầu

Nhà thờ Thợ Đúc nối cầu ơn Thiên.

Một hồi trống, một hồi chiêng

Tầng trời rộng mở nối liền thế gian

Đón người anh dũng hiên ngang

Vào trên Thiên Quốc với ngàn hồng ân.

Anna Hạt Bụi