Vào lúc 12 giờ trưa Chúa nhật 02/01/2022, Đức Thánh Cha đã chủ sự buổi đọc kinh Truyền Tin với các tín hữu và khách hành hương hiện diện tại quảng trường Thánh Phêrô. Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, tập trung vào đoạn Tin Mừng Thánh Gioan 1,1-18, nói về Chúa Giêsu là Ngôi Lời của Thiên Chúa, nhờ Ngôi Lời mà vạn vật được tạo thành, và Chúa Giêsu là sự sống và ánh sáng đến thế gian, Đức Thánh Cha nhấn mạnh: “Chúa Giêsu là ánh sáng của Thiên Chúa bước vào bóng tối của thế giới”, và “Hãy
Đức Thánh Cha bắt đầu bài huấn dụ như sau:
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Chúa nhập thể, ánh sáng chiếu rọi vào bóng tối
Phụng vụ hôm nay cho chúng ta một đoạn Tin Mừng rất hay. Đây là đoạn mà chúng ta thường cầu nguyện trong kinh Truyền Tin, và chỉ đoạn này thôi cũng đã nói lên ý nghĩa của Giáng sinh: “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1, 14). Nếu chúng ta nghĩ suy về những lời này, chúng ta sẽ thấy trong đó có một sự nghịch lý, hai thực tế đối lập nhau: Lời và xác phàm. “Lời” chỉ ra rằng Chúa Giêsu là Lời vĩnh cửu của Chúa Cha, vô tận, luôn hiện hữu, trước mọi thụ tạo; Mặt khác, “xác phàm” chỉ chính thực tại thụ tạo của chúng ta, mong manh, giới hạn, phải chết. Trước Chúa Giêsu, có hai thế giới tách biệt: Trời đối lập với đất, vô hạn đối lập với hữu hạn, tinh thần đối lập với vật chất. Và có một sự đối lập khác trong Lời mở đầu của Tin Mừng Gioan, một nhị thức khác: ánh sáng và bóng tối (Ga 1, 5). Chúa Giêsu là ánh sáng của Thiên Chúa đã đi vào bóng tối của thế gian. Thiên Chúa là ánh sáng: trong Người không có bóng tối; trong chúng ta, trái lại, có nhiều bóng tối. Giờ đây, với Chúa Giêsu, ánh sáng và bóng tối gặp nhau: thánh thiện và tội lỗi, ân sủng và tội. Việc nhập thể của Chúa Giêsu chính là nơi gặp gỡ giữa Thiên Chúa và con người, gặp gỡ giữa ân sủng và tội lỗi.
Công trình của Thiên Chúa: đến ở giữa chúng ta
Với những đối cực này, Tin Mừng muốn loan báo điều gì? Một điều tuyệt vời: Cách thức hành động của Thiên Chúa. Trước sự yếu đuối của chúng ta, Chúa không rút lui. Người không ở lại trong cõi vĩnh hằng diễm phúc và trong ánh sáng vô tận của Người, nhưng đến gần, trở nên xác phàm, đi vào bóng tối, cư ngụ tại những nơi đối với Người là xa lạ. Thiên Chúa làm điều này vì Người không cam chịu việc chúng ta có thể lạc lối bằng cách đi xa Người, xa vĩnh cửu, xa ánh sáng. Công trình của Thiên Chúa là: đến ở giữa chúng ta. Nếu chúng ta thú nhận chúng ta bất xứng, điều này không ngăn cản Thiên Chúa đến với chúng ta. Nếu chúng ta từ chối Chúa, Người không mệt mỏi tìm kiếm chúng ta. Nếu chúng ta chưa sẵn sàng đón tiếp Chúa, thì Chúa vẫn muốn đến với chúng ta. Nếu chúng ta đóng cửa trước mặt Người, thì Người vẫn đợi chúng ta. Đây chính là Mục Tử Nhân Lành. Hình ảnh đẹp nhất về Vị Mục Tử Nhân Lành là Ngôi Lời đã mặc lấy xác phàm để chia sẻ cuộc sống chúng ta. Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành đến tìm đến tận nơi chúng ta, trong những vần đề, sự khốn cùng của chúng ta, Người ở đó.
Giáng sinh mời chúng ta nhìn mọi thứ theo cái nhìn của Chúa
Anh chị em thân mến, chúng ta thường giữ khoảng cách với Chúa vì nghĩ rằng mình không xứng đáng với Chúa vì nhiều lý do. Và nó là sự thật. Nhưng Giáng sinh mời chúng ta nhìn mọi thứ theo cái nhìn của Chúa. Chúa ước muốn nhập thể. Nếu tâm hồn chúng ta dường như quá ô nhiễm bởi điều xấu, bị xáo trộn, đừng khép mình lại, không lo sợ. Chúng ta hãy nghĩ đến chuồng súc vật ở Bêlem. Chúa Giêsu sinh ra ở đó, trong cảnh khó nghèo, để nói với chúng ta rằng Chúa chắc chắn không e ngại đến viếng thăm tâm hồn chúng ta, không ngại ở trong tâm hồn nhếch nhác. Cư ngự là động từ được sử dụng trong Tin Mừng hôm nay: diễn tả sự chia sẻ hoàn toàn, một sự thân thiết tuyệt vời. Chúa muốn cư ngự, ở với chúng ta.
Hãy mời Chúa bước vào “chuồng bò nội tâm” của chúng ta
Còn chúng ta, chúng ta có muốn dành chỗ cho Chúa không? Bằng lời nói thì có, nhưng trong thực tế? Có lẽ có những khía cạnh cuộc sống chúng ta muốn dành riêng cho chúng ta, đó là những không gian nội tâm, độc quyền và chúng ta sợ Tin Mừng sẽ đi vào, nơi chúng ta không muốn Chúa đến ở giữa. Hôm nay, tôi mời anh chị em sống cụ thể. Mỗi người hãy tự hỏi: Trong tâm hồn tôi, có điều gì tôi tin chắc Chúa không ưa thích? Chỗ nào tôi không muốn Chúa chạm đến? Mỗi người đều có tội riêng của mình, hãy gọi chính tội này. Chúa không sợ tội chúng ta, Chúa đến để chữa lành chúng ta. Chúng ta hãy để cho Chúa thấy tội này. Chúng ta hãy can đảm thưa với Chúa: Lạy Chúa, con đang ở trong tình trạng này, con không muốn thay đổi. Nhưng lạy Chúa, xin đừng tránh xa con. Đây là lời cầu nguyện rất đẹp. Hôm nay, chúng ta hãy thành thật thưa điều này với Chúa.
Trong những ngày Giáng sinh này, sẽ rất tốt nếu chúng ta đón Chúa ở những nơi đó. Nhưng bằng cách nào? Chẳng hạn, bằng cách dừng lại trước máng cỏ, bởi vì ở đây cho thấy Chúa Giêsu đã đến ở trong tất cả cuộc sống đời thường, thực tế của chúng ta, nơi mọi thứ không suôn sẻ, nơi có nhiều vấn đề: những người chăn chiên làm việc vất vả, Hêrôđê đe dọa trẻ thơ vô tội, nghèo khó… Nhưng ở giữa tất cả những điều này, có Chúa, Đấng muốn ở với chúng ta. Và Chúa đợi chúng ta thưa với Người hoàn cảnh của chúng ta, những gì chúng ta trải qua. Vì vậy, trước máng cỏ, chúng ta hãy thưa chuyện với Chúa Giêsu về những hoàn cảnh thực tế của chúng ta. Chúng ta hãy chính thức mời Chúa bước vào cuộc sống của chúng ta, đặc biệt là trong những vùng tối của chúng ta: “Chúa xem, ở đó không có ánh sáng, không có điện, nhưng xin đừng đụng đến, vì con không muốn rời bỏ tình trạng này”. Hãy thưa rõ ràng, cụ thể với Chúa, trong vùng tối, trong “chuồng bò nội tâm” của chúng ta. Và chúng ta cũng đừng ngại nói với Chúa về các vấn đề xã hội và Giáo hội của thời đại chúng ta, bởi vì Thiên Chúa yêu thương ở giữa chúng ta.
Xin Mẹ Thiên Chúa, qua Mẹ, Lời đã trở thành xác phàm, giúp chúng ta vun trồng tình thân mật hơn với Chúa.
KINH TRUYỀN TIN
Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha gửi lời chào đến các tín hữu đang hiện diện tại quảng trường Thánh Phêrô. Đức Thánh Cha nói rõ tên một số quốc gia có các tín hữu đang hiện với quốc kỳ cầm trên tay như Ba Lan, Brazil, Uruguay, Argentina, Paraguay, Colombia, Venezuela. Ngài nói: “Vào Chúa nhật đầu năm, tôi muốn lặp lại lời chúc bình an và phúc lành của Chúa. Trong lúc vui cũng như khi buồn, anh chị em hãy phó thác nơi Chúa. Và đừng quên mời Chúa đến với chúng ta, đến với thực tế của chúng ta, mặc dù không đẹp, nhưng đó là thực tế của chúng ta. Hãy thưa với Chúa: Nhưng lạy Chúa, con không muốn Chúa bước vào, nhưng xin hãy đoái nhìn đến, và ở gần kề”.
Nguồn: Ngọc Yến – Vatican News