“Hãy cho tôi một người biết cầu nguyện, tôi nói người đó sẽ làm được tất cả.” Đó chính là câu nói mà Thánh Vinhsơn đã nhắc nhở con cái của mình. Thực vậy, CẦU NGUYỆN chính là sức mạnh giúp chúng tôi sống và phục vụ tốt trong môi trường hiện tại.

Đúng một tuần đã trôi qua kể từ khi chúng tôi lên đường tham gia “chống dịch”. Đây là khoảng thời gian không ngắn và cũng không dài nhưng cũng đủ để chúng tôi nhận ra Chúa đang hiện diện, đang đồng hành cùng chúng tôi trên bước đường phục vụ. Tuy ở đây, chúng tôi không có thời giờ để ngồi tham dự Thánh lễ và các giờ kinh như ở nhà dòng nhưng không vì vậy mà chúng tôi bỏ qua. Chúng tôi vẫn tận dụng những khoảng thời gian còn lại trong ngày ngoài ca trực, để cầu nguyện và tham dự Thánh lễ có khi được trực tuyến nhưng cũng có khi chỉ là Thánh lễ xem lại. Và dù không được rước Chúa cách trực tiếp nhưng hằng ngày chúng tôi vẫn cảm nhận mình đã được chạm vào Chúa nơi chính các bệnh nhân.

Sống trong môi trường hiện tại, tôi càng thấm thía hơn lời dạy của Cha Thánh Vinhsơn “Chiêm niệm trong hoạt động”. Chúng tôi đã nhận ra Chúa nơi các bệnh nhân khi chúng tôi được phục vụ họ. Họ chính là những chi thể của Chúa. Sự thực, Chúa không ở đâu xa, Ngài đang ở ngay bên chúng tôi qua những thân thể đang oằn mình vì đau đớn. Ngài hiện thân trong nét mặt mệt mỏi của bệnh nhân. Ngài đang mấp máy đôi môi thốt lên câu: Ta khát!… Hằng ngày ở nơi này, chúng tôi như đã được chạm tới Chúa bằng xương, bằng thịt, được lau rửa những vết thương cho Chúa, được đút từng thìa nước, thìa cháo cho Chúa… Phục vụ chính là niềm hạnh phúc của người tu sĩ chúng tôi.

Trong suốt thời gian mặc bộ đồ bảo hộ, đôi tay chúng tôi không ngừng phục vụ bệnh nhân và lòng luôn thầm thĩ những câu kinh quen thuộc: Kính mừng Maria… Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa… Lạy Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, xin cầu cho chúng con hằng chạy đến kêu xin Mẹ… Sau ca trực, mặc dù đã thấm mệt nhưng chúng tôi cũng dành ít phút để cầu nguyện với Chúa, để lần chuỗi, đôi khi vì mệt quá mà chàng chuỗi trên tay rớt lúc nào không hay.

Cảm ơn Chúa đã cho chúng con có cơ hội phục vụ Chúa nơi những chi thể đau khổ của Chúa, cảm ơn Chúa đã cho chúng con sức mạnh của Ngài để dám RA ĐI – ĐẾN VÀ GẶP GỠ các bệnh nhân, đem tình thương và lòng nhân ái xoa dịu nỗi đau, giúp họ hồi sinh….

Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết yêu thương họ dù khuôn mặt con đã nhễ nhại mồ hôi. Xin cho chúng con một đôi tay rắn chắc, một trái tim quả cảm đầy nghị lực, cùng tấm lòng khiêm nhường, đơn sơ và bác ái để chúng con sẵn sàng phục vụ những bệnh nhân Covid ở bất cứ nơi nào chúng con được sai đến: trong bệnh viện, nơi gom rác, các khoa cấp cứu nặng…Và hơn hết xin cho chúng con luôn kín múc SỨC MẠNH từ CHÚA qua CẦU NGUYỆN.

Nữ tu Maria Thu Nguyệt – NTBA

Nguồn: Tgp Sài Gòn