PHỤNG VỤ LỜI CHÚA

CHÚA NHẬT XXXIII MÙA THƯỜNG NIÊN – B

NHỮNG LỜI CUỐI CÙNG

“Khi người ta đưa anh em ra trước hội đường, trước mặt những người lãnh đạo và những người cầm quyền, thì anh em đừng lo phải nói gì, vì ngay trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết những điều phải nói.”  (Lc 12,11-12)

Suy gẫm: Những lời cuối cùng, lời trăn trối của người sắp từ giã cõi đời, là những lời mà những người ở lại, sẽ nhớ mãi không bao giờ quên. Những lời cuối của các thánh tử đạo còn đáng nhớ hơn thế vì đó là tuyên ngôn, là lời chứng cho một đức tin bất khuất. Ở đây, chỉ xin lược lại vài lời như thế của các thánh tử đạo Việt Nam.

  • Th. Anê Lê Thị Thành (giáo dân):  “Con chuyển lời mẹ nói với các anh chị em con: Hãy coi sóc việc nhà, giữ đạo sốt sắng, đọc kinh sáng tối, dâng lễ mỗi ngày, cầu nguyện cho mẹ vác thánh giá Chúa đến cùng. Chẳng bao lâu mẹ con ta sẽ đoàn tụ trên Nước Thiên đàng.” – Th. Phêrô Nguyễn Văn Lựu (trùm họ): Đạo đã nhập vào xương tủy tôi, làm sao tôi có thể bỏ được.” – Th. Phaolô Lê Bảo Tịnh (linh mục): “Thân xác tôi ở trong tay quan, quan muốn làm khổ thế nào tùy ý. Nhưng linh hồn là của Chúa, không có gì khiến tôi hy sinh nó được” – Th. Micae Nguyễn Huy Mỹ (lý trưởng): “Tôi đã suy xét kỹ và tin nhận đạo Thiên Chúa là đạo thật, nên tôi không chối bỏ bao giờ.”

Bạn có thể đọc thêm sách “Hạnh các Thánh Tử đạo Việt Nam” hoặc các trang mạng liên quan, để suy gẫm và để noi gương.                       

An Vi


GIÁO HUẤN SỐ 51

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG CỦA TUỔI TRẺ

Lớn lên và trưởng thành (tiếp theo)

“Già đi hơn có nghĩa là gìn giữ và nâng niu những gì quý nhất của tuổi trẻ chúng ta, nhưng nó cũng đòi phải thanh luyện những gì không tốt và đón nhận những ân ban mới mẻ của Thiên Chúa, để ta có thể phát triển những gì thực sự quan trọng. Có những lúc, một mặc cảm tự tin nào đó có thể làm cho các con không lưu tâm đến những yếu nhược của mình, điều này có thể cản trở tiến trình trưởng thành của các con. Thay vào đó, hãy cho phép mình đón nhận tình yêu của Thiên Chúa, vì Ngài yêu các con như sự thật của các con. Ngài quý trọng các con, nhưng Ngài cũng không ngừng trao ban thêm cho các con: thêm tình bạn, thêm sốt sắng trong cầu nguyện, thêm khao khát lời Ngài, thêm ước ao đón nhận Chúa Kitô trong Thánh Thể, thêm khát vọng sống Tin Mừng của Người, thêm sức mạnh bên trong, thêm bình an và niềm vui thiêng liêng”. 

(Tông huấn Đức Kitô hằng sống, số 161)


THÔNG BÁO

1. Thứ Tư 17/11 Lễ Nhớ Thánh nữ Elisabet Hunggari bổn mạng của ban Bác Ái Vinh Sơn. Thánh lễ mừng Bổn mạng Ban Bác ái Vinh Sơn được cử hành lúc 17g00, xin cộng đoàn hiệp ý cầu nguyện.

2. Thứ Năm 17/11, sau Thánh lễ chiều 17g00 là giờ Chầu Thánh Thể do Hội Legio phụ trách.


THÁNH NỮ Ê-LI-SA-BET HUNG-GA-RI 

Góa phụ nữ tu (1207-1231)

Thánh Ê-li-sa-bet sinh năm 1207, là con của vua An-rê thứ 2, nước Hung-ga-ri. Ngài đã được hưởng giàu sang chức tước ở đời, nhưng cũng phải gặp nhiều gian nan thử thách. Lên 4 tuổi, theo phong tục thời đó, thánh nữ đã được cha mẹ đính hôn với hoàng tử Lu-y miền Tu-rin-gen, và năm 14 tuổi, ngài đã thành hôn với Lu-y, lúc đó đã lên ngôi vua. Hai vợ chồng chung sống thật hạnh phúc, và cùng nhân đức sốt sắng, cùng chung lý tưởng bác ái yêu người.

Đặc biệt thánh nữ rất thương người nghèo khổ bệnh tật. Chính Linh mục Con-ra-đô là cha linh hướng của ngài đã minh chứng: “Ê-li-sa-bét bắt đầu nổi tiếng nhân đức. Suốt đời bà đã là người an ủi những người nghèo khó; nhưng bây giờ bà hoàn toàn bắt đầu trở thành vị cứu tinh của kẻ đói ăn. Bà ra lệnh xây cất một bệnh viện gần một lâu đài của mình; và tại đó, bà đã đón nhận nhiều người đau đớn và tàn tật; bà đã làm các việc từ thiện một cách quảng đại, đối với tất cả mọi người đến xin của bố thí ở đây cũng như trong toàn lãnh thổ thuộc quyền cai trị của chồng bà; bà đã phát hết hoa lợi do bốn hầu quốc của chồng bà cống hiến, đến nỗi sau cùng phải bán cả trang sức và y phục quý giá để giúp người nghèo”.

“Bà có thói quen mỗi ngày 2 lần, sáng và chiều đích thân đến thăm hỏi tất cả những bệnh nhân của bà, cũng như đích thân săn sóc những kẻ ghê tởm nhất trong bọn họ, cho họ ăn, giúp họ ngủ, cõng họ đi, cùng làm nhiều việc nhân đạo khác. Tất cả những việc này không làm phật ý chồng bà chút nào. Ông cũng là người đáng ghi nhớ…”. Trong số những người bệnh tật, thánh nữ thương mến các kẻ bị bệnh phong cùi hơn hết. Ngài săn sóc cách riêng một trẻ nhỏ bị cùi trong nhà, đặt nằm ngay trên giường của Ngài…

Năm 1227, chồng ngài đi chiến đấu bảo vệ Thánh Địa với Đạo Binh Thánh giá đã bị tử trận. Nghe tin như sét đánh!… Ngài đau khổ như muốn điên lên!… Nhưng rồi thánh nữ cũng chấp nhận hy sinh, sẵn lòng vâng theo Thánh ý.

Đau khổ mất chồng chưa kịp nguôi, thì gian nan khác dồn dập trút xuống thánh nữ ! Người em trai của chồng ngài lên chiếm ngôi vua, đuổi ngài và các con ra khỏi hoàng cung, lại cấm dân chúng không cho ngài trú ngụ. Ngài phải dẫn con đi lang thang rày đây mai đó, tá túc trong chuồng nuôi súc vật, hằng ngày đi ăn xin để nuôi con…

Khốn khổ tột cùng, nhưng thánh nữ cũng một lòng tin tưởng phó thác.

Song Chúa không bỏ kẻ kiên tâm vững dạ trông cậy Người. Khi đoàn Thập Tự Chinh trở về, họ bắt buộc em chồng ngài phải trả ngôi vua lại cho cháu là con của ngài. Thế là thánh nữ được khải hoàn trở lại hoàng cung, triều thần đón rước long trọng, dân chúng nhiệt liệt hoan nghênh…

Nhưng ngài không màng tới những bả danh vọng phù hoa đó. Ngài từ bỏ tất cả, đến sống trong một căn nhà lụp xụp gần tu viện thánh Phan-xi-cô, và xin nhập Dòng Ba, sống trọn đời hy sinh vì Chúa vì người nghèo, như lời Cha linh hướng của ngài nói: “Trước lúc bà chết, tôi đã giải tội cho bà. Tôi hỏi bà định thế nào về tài sản và động sản của bà, bà trả lời rằng tất cả những gì bà có thì thuộc về người nghèo và bà xin tôi phân phát tất cả cho họ, trừ chiếc áo dài tồi tàn mà bà vẫn mặc, và bà muốn được khâm liệm với chiếc áo dài đó. Sắp đặt xong mọi việc, bà đã rước Mình Thánh Chúa; và cho đến giờ kinh chiều, bà năng nói về những điều hay nhất mà bà đã nghe được trong các bài giảng, rồi rất sốt sắng, bà phó mọi người xung quanh cho Chúa và trút hơi thở cuối cùng một cách êm ái như ngủ đi vậy…”

Đó là ngày 17 tháng 11 năm 1231. Và năm 1235, Đức Thánh Cha Ghê-gô-ri-ô thứ 9 đã tôn phong thánh nữ lên hàng Hiển thánh.

Nguồn: Giáo xứ Tân Việt


CHIA SẺ

CẠM BẪY MÀ KITÔ HỮU NÊN TRÁNH KHI SỬ DỤNG MẠNG XÃ HỘI

Bạn thân mến, Kitô hữu ngày hôm nay tiếp xúc với thế giới bên ngoài càng nhiều, càng đem lại những nguy cơ bị thiếu hụt về mặt cảm xúc, đức tin. Mạng xã hội chính là một trong những cạm bẫy, mà mỗi Kitô hữu chúng ta dễ dàng mắc phải. Những lời chia sẻ dưới đây, sẽ giúp bạn nhìn lại những hành động, suy nghĩ của mình để từ đó, tránh xa tội lỗi, nhưng sống một đời sống tinh thần bác ái, yêu thương.

3. Đừng dễ dàng bị kích động bởi những lời “troll” trên mạng:

Nếu ai đó thực sự muốn biết những gì bạn tin tưởng, họ sẽ hỏi. Khi người đó không quan tâm đến quan điểm của bạn và chỉ muốn “xả” hết những gì trong đầu, thì bạn có cố gắng cách mấy họ cũng sẽ không nghe đâu. Không có cách nào để biết ai đó chỉ đang “troll” bạn hay thực sự muốn một cuộc đối thoại nghiêm túc. Do đó, “những tranh luận điên rồ và ngu xuẩn, anh hãy gạt ra một bên, vì biết rằng những thứ ấy sinh ra cãi cọ. Thế mà người tôi tớ Chúa thì không được cãi cọ, nhưng phải dịu dàng với mọi người, có khả năng giảng dạy, biết chịu đựng gian khổ.” (2 Tm 2, 23-24)

4. Đừng “theo dõi” những gì thuộc về quá khứ:

Khi nói đến các mối quan hệ trong quá khứ, nếu họ không phải là bằng hữu ngoài đời, thì bạn cũng không nên làm bạn trên mạng xã hội. Để bảo vệ tâm hồn một cách lành mạnh, bạn chỉ nên kết nối với những ai mà bạn thật sự biết và tìm kiếm những mối quan hệ đã được Thiên Chúa ban tặng. Sống trong quá khứ là một trong những cách bỏ lỡ những ơn phúc mà Thiên Chúa dành cho bạn trong hiện tại. Đừng để phương tiện truyền thông xã hội kìm hãm sự phát triển của bản thân qua các mối quan hệ mà bạn biết là cần phải buông bỏ.                                                        

(còn tiếp)

Nguồn: Đoàn Têrêsa Hài Đồng Giêsu 

                                  lược dịch theo: https://applygodsword.com/the-top-7-social-media…/


MỖI TUẦN MỘT CÂU CHUYỆN

NỮ TÍN HỮU CÔNG GIÁO ĐẠO ĐỨC

Bà Giuliana ngã bệnh nặng gần qua đời. Trong cơn hấp hối, bà bị cám dỗ nặng nề. Bà thấy như cả đoàn lũ quỷ dữ hỏa ngục thi nhau tấn công bà. Chúng rỉ vào tai bà: “Bà sẽ ra trước tòa Chúa với đôi tay trắng. Bởi lẽ, khi còn sống, bà đã dâng trọn công đức cho các Đẳng Linh Hồn!” Bà Giuliana toát mồ hôi lạnh. Còn đang chiến đấu với quỷ dữ như thế, bỗng bà trông thấy căn phòng rực sáng. Rồi một đoàn người lạ với nét đẹp tuyệt vời của Trời Cao xuất hiện. Sự có mặt của nhóm người này tức khắc đẩy lui bọn quỷ dữ. Chúng hùa nhau trốn mất. Đoàn người lạ tiến đến gần giường bà Giuliana và lấy lời dịu hiền an ủi bà. Vừa trút được gánh nặng nghìn cân, vừa được vui mừng khôn tả, bà không ngớt miệng hỏi:

– Quý vị là ai? Quý ngài là ai mà lại mang đến cho tôi nhiều ân lành phúc lộc đến thế?

Các người khách lạ trả lời:

– Chúng tôi là đoàn dân thiên quốc, từng được bà giúp đỡ, trước khi bước vào tận hưởng nhan thánh Chúa. Chúng tôi không bao giờ quên ơn bà. Để tỏ lòng tri ân, chúng tôi đến độ trì bà trong cơn lâm tử. Chúng tôi muốn giúp bà chuẩn bị bước qua ngưỡng cửa thiên quốc. Chúng tôi muốn nâng đỡ bà trong những giờ phút đau thương, để đưa linh hồn bà vào hưởng niềm hoan lạc vĩnh cửu.                       

Vừa nghe xong những lời đầy tràn khích lệ ấy, bà Giuliana cảm thấy vui mừng khôn tả. Bà nhắm mắt lại, êm ái trút hơi thở cuối cùng trong an bình. Linh hồn bà ra trình diện trước toà Chúa. Nơi đây, bà gặp lại tất cả những linh hồn từng thụ ơn bà. Các vị trở thành những người bênh đỡ bà và làm trạng sư cho bà.

… Câu chuyện tương tự xảy ra trong cuộc đời thánh nữ Gertrude (1207-1231), người Đức. Vào cuối đời, thánh nữ thường bị ma quỷ quấy phá, gieo rắc lo âu và sợ hãi. Quỷ nói với thánh nữ:

– Sao dại dột dâng các lời kinh đọc hàng ngày và các hy sinh cho các linh hồn không hề quen biết? Rồi ngươi sẽ sớm cay đắng hối hận về lầm lẫn của mình! Phần ta, ta lại vui mừng khôn kể xiết! Ngươi sẽ thấy rằng ngươi phải trả giá mắc mỏ cho lầm lẫn ấy!                                                                                                         

 (còn tiếp)

Soeur Jean Berchmans Minh Nguyệt


CHÂM NGÔN LỜI CHÚA

Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. (Mt 10.8)