PHỤNG VỤ LỜI CHÚA
CHÚA NHẬT TUẦN 12 TN B– SINH NHẬT THÁNH GIO-AN TẨY GIẢ.
Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà… Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. (Lc 1,58.65)
Suy niệm: Viết trình thuật cuộc chào đời của Gio-an, Lu-ca hữu ý đề cập đến một lớp nhân vật mà độc giả thường ít chú ý: đó là những người láng giềng của gia đình ông bà Da-ca-ri-a. Niềm vui không gói kín trong gia đình ông bà. Niềm vui ấy lan tỏa sang những người láng giềng. Khi mô tả những người láng giềng “kinh sợ,” Lu-ca không có ý nói họ bị thất thần vì một tai họa kinh hoàng nào đó. Ở đây thánh Lu-ca dùng kiểu nói trong Cựu Ước diễn tả tâm trạng choáng ngợp trước những “điềm thiêng dấu lạ” là dấu chỉ sự hiện diện và can thiệp của Thiên Chúa. Những người láng giềng “kinh sợ” vì cảm kích trước ân phúc quá lớn lao và rõ ràng mà Thiên Chúa đang thực hiện nơi gia đình này.
Mỗi gia đình Ki-tô hữu cũng được mời gọi chuyển trao sứ điệp yêu thương cứu độ của Thiên Chúa cho người xung quanh. Chúng ta làm việc này trước hết bằng cách mỗi thành viên trong gia đình dứt khoát chọn lựa trung thành với thánh ý Chúa – như ông bà Da-ca-ri-a khi đặt tên cho con là Gio-an.
PHỤNG VỤ TRONG TUẦN
24.06 CHÚA NHẬT XII MÙA THƯỜNG NIÊN. SINH NHẬT THÁNH GIO-AN TẨY GIẢ.
Lễ trọng. Lc 1,57-66.80
25.06 Thứ Hai. Mt 7,1-5
26.06 Thứ Ba. Thánh Đa-minh Henares Minh, Giám mục, tử đạo; Thánh Phanxicô Đỗ Văn Chiểu, Thầy giảng, tử đạo. Mt 7,6.12-14
27.06 Thứ Tư. Thánh Xy-ri-lô A-lê-xan-dri-a, Tiến sĩ Hội thánh. Thánh Tôma Toán, Thầy giảng, tử đạo. Mt 7,15-20
28.06 Thứ Năm. Thánh I-rê-nê, Giám mục, tử đạo. Lễ nhớ. Mt 7,21-29
Chiều: LỄ VỌNG THÁNH PHÊ-RÔ VÀ THÁNH PHAO-LÔ TÔNG ĐỒ. Ga 21,15-19
29.06 Thứ Sáu. LỄ THÁNH PHÊ-RÔ VÀ THÁNH PHAO-LÔ TÔNG ĐỒ. Lễ trọng. Lễ cầu cho giáo dân (Lễ họ). Mt 16,13-19
30.06 Thứ Bảy. Các thánh tử đạo tiên khởi của giáo đoàn Rôma. Thánh Vinh-sơn Đỗ Yến, Linh mục, tử đạo (1838). Mt 8,5-17
01.07 CHÚA NHẬT XIII MÙA THƯỜNG NIÊN. Mc 5,21-43
Chính Tòa: TB Số 38TB/GXCT/2018
HỌC HỎI – SỐNG ĐẠO: YOUCAT
– Chúng ta cần đến các Bí tích để đời sống “eo hẹp ngắn ngủi” của chúng ta, nhờ Chúa Giêsu, trở nên giống Chúa Giêsu, nên con cái Thiên Chúa, trong tự do và vinh quang. [1129]
– Nhờ Bí tích Rửa Tội con người dễ bị thương tích do ma quỷ trở thành người con được Thiên Chúa bảo vệ. Nhờ Bí tích Thêm Sức, con người đang dò dẫm bước đi, được bước đi vững chắc. Nhờ Bí tích Hoà Giải, người có tội được làm hòa. Nhờ Bí tích Thánh Thể, những người đói khát trở nên bánh cho những người khác. Nhờ Bí tích Hôn Phối cũng như Bí tích Truyền Chức Thánh, những người độc thân trở thành người phục vụ cho tình yêu. Nhờ Bí tích Xức Dầu Bệnh Nhân, những người đang thất vọng lấy lại được tin tưởng. Trong tất cả các bí tích, chính Chúa Kitô đích thân là Bí tích. Hễ từ bỏ đời sống chỉ nghĩ đến mình, chúng ta được lớn lên trong Chúa để sống đời sống đích thực không bao giờ chấm dứt.
* Tuần đến, xin mời suy nghĩ trước: 174. Tại sao tin vào Chúa Giêsu không đủ, Thiên Chúa còn cho chúng ta các bí tích nữa?
MỪNG BỔN MẠNG
Chúc Mừng Cha Quản xứ, các Cha nguyên Phó xứ, Giới Trẻ; Ban Trật Tự và Quý Ông, Anh Em Nhân Ngày Lễ Thánh Bổn Mạng THÁNH PHÊ-RÔ VÀ THÁNH PHAO-LÔ TÔNG ĐỒ (29.06)
TẢN MẠN – CHIA SẺ - GÓP NHẶT
ƠN GỌI
Chúng ta không rõ hai ông bà Dacaria và Êlisabét đã sống với nhau bao lâu mà không có con. Chỉ biết lúc ấy ông đã cao niên rồi, và bà đã quá tuổi sinh sản (c. 7). Tư tế Dacaria vào Nơi Thánh lo việc tế tự, ông được sứ thần Chúa báo tin về đứa con sắp chào đời của mình. Một con người chưa được mang thai và chào đời, nhưng về người ấy, Thiên Chúa đã có bao ước mơ và dự tính. Ngài cho Gioan được đầy Thánh Thần từ trong lòng mẹ (c.15). “Làm cho kẻ ngỗ nghịch trở về nẻo chính đường ngay, và chuẩn bị một dân sẵn sàng đón Chúa” (c. 17). Gioan, nghĩa là Đức-Chúa-thi-ân, sẽ là món quà ông Dacaria được tặng. Nhưng Gioan sẽ còn là món quà cho nhiều người Israel, vì Gioan có sứ mạng giải hòa dân tộc ông với nhau và với Chúa.
Mỗi một trẻ thơ chào đời đều có nét của Gioan. Chẳng người nào thấy ánh mặt trời mà lại nằm ngoài ý Thiên Chúa.
Như Gioan, ngay từ khi tôi chưa hiện hữu trong lòng mẹ, Thiên Chúa đã nghĩ đến tôi, và biết tên tôi. Tôi có chỗ rất riêng trong chương trình của Chúa. Chúa có một sứ mạng rất riêng cho tôi hôm nay. Thời nào cũng cần Gioan, cần những người kêu gọi hoán cải. Nhân loại thời nay cần những người dọn đường sáng tạo, có khả năng mở những con đường mới đi vào lòng thế nhân.
(Lược trích/Ant.NCS)
CẦU NGUYỆN VỚI CHÚA
(Một dụ ngôn cho thời buổi hiện đại giúp chúng ta thấy được bí ẩn của lời cầu nguyện hàng ngày. Một lời khuyến khích để nuôi dưỡng đời sống đức tin cho chúng ta.)
Một buổi chiều nọ, một linh mục lo lắng nói với người lo phòng thánh của nhà thờ:
– Anh có thấy mỗi buổi trưa có một ông ăn mặc sờn rách vào nhà thờ rồi đi ra ngay không? Tôi nhìn từ cửa sổ nhà xứ canh chừng ông, tôi hơi lo vì trong nhà thờ có nhiều vật có giá trị. Có dịp anh thử hỏi ông xem.
Ngay ngày hôm sau, người giữ phòng thánh chờ ông khách và đến bên cạnh ông hỏi:
– Ông bạn ơi, chuyện gì thúc đẩy mà ngày nào ông cũng đến nhà thờ vậy?
– Tôi đến cầu nguyện, ông già nhẹ nhàng nói.
– Nhưng ông không ở lại lâu hơn được sao? Ông chỉ vào bàn thờ rồi đi ra liền, vì sao vậy?
– Đúng vậy, tội nghiệp thân già tôi, tôi không biết làm sao để cầu nguyện một kinh dài, nhưng Chúa Giêsu là Đấng Cứu Chuộc tôi, là Chúa của tôi, mỗi buổi trưa tôi vào chào Chúa và chỉ biết nói với Chúa: “Giêsu! … Simon đây!” Đó là lời cầu nguyện ngắn nhưng tôi biết Chúa nghe tôi.
Một ít thời gian sau, ông bị xe tải đụng và phải vào bệnh viện.
Một hôm, cô y tá hỏi ông:
– Ông lúc nào cũng có vẻ hạnh phúc dù bị đau, ông có bí quyết gì vậy?
– Làm sao tôi lại không hạnh phúc? Nhưng nhờ tôi luôn có người đến thăm.
– Ông có người đến thăm? Cô y tá ngạc nhiên vì cô có thấy ai đâu – Họ đến lúc nào vậy?
– Trưa nào người đó cũng đến, người đó đứng ở dưới chân giường và nói: “Simon… Giêsu đây!”
(Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch)
Ô CHỮ KỲ TRƯỚC
Hàng dọc: Các Thánh Tử Đạo Việt Nam