291. Làm sao một người có thể phân biệt
được hành động của mình tốt hay xấu?
– Người ta có thể phân biệt hành động của mình tốt hay xấu nhờ họ có lý
trí và lương tâm, hai cái đó giúp họ phán đoán rõ ràng. [1749-1754,1757-1758]
– Ba yếu tố có thể hướng dẫn ta phân biệt
hành động tốt và xấu: (1) Điều tôi làm phải là tốt; có ý muốn tốt không đủ. Ăn
trộm ở ngân hàng luôn luôn là nặng, mặc dầu tôi ăn trộm có ý để giúp người
nghèo. (2) Dầu điều tôi làm là tốt, nhưng toàn bộ hành động là xấu nếu tôi hoàn
thành nó vì ý xấu. Thí dụ: nếu tôi tiễn đưa một bà già về tận nhà, đó là việc
tốt. Nhưng nếu tôi chỉ làm có ý để lần sau ăn cắp, tất cả công việc của tôi là
xấu. (3) Hoàn cảnh khi tôi làm có thể giảm bớt trách nhiệm, nhưng không thay
đổi gì tính cách tốt xấu của hành động. Đánh mẹ mình luôn luôn là xấu, dù người
mẹ không có tỏ tình yêu thương bao giờ. → 295 – 297
“Có cái tốt mà không chứa gì xấu; nhưng không cái gì xấu mà không có cái
tốt.” – Thánh Tôma Aquinô