“Anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy.” (Mt 6,1)
Suy niệm: Các tổ chức xã hội thích đặt ra những chỉ tiêu thi đua với những chế độ khen thưởng để thúc đẩy phát triển. Ý tưởng xem ra thật tốt đẹp nhưng thực tế kéo theo nhiều phản tác dụng. Những bản báo cáo thành tích ảo với những con số ma ngày càng xuất hiện đầy dẫy trong mọi lĩnh vực; đến cả các bé mới chập chững đến trường cũng bị lôi vào căn bệnh thành tích này. Đời sống thiêng liêng cũng không miễn nhiễm với căn bệnh này. Chẳng thế mà Chúa Giê-su đã cảnh báo chúng ta: “Anh em phải coi chừng!” Ngài căn dặn: khi ăn chay cầu nguyện, khi làm các việc lành phúc đức, đừng vì mục đích phô trương “cốt để cho người ta thấy”, trái lại hãy làm chỉ để Chúa Cha, “Đấng thấu suốt những gì kín đáo,” thấy và thưởng công mà thôi.
Mời Bạn: Nếu như bạn tự hào rằng giáo xứ của bạn mở những cuộc lễ lớn, tổ chức linh đình rầm rộ, còn bạn thực hành sống đạo một cách tối thiểu như “xưng tội rước lễ một năm ít là một lần” – trong dịp lễ No-en chẳng hạn, thì hầu chắc bạn đang mắc chứng bệnh thành tích thiêng liêng rồi đấy. Chúa Giê-su dạy bạn phải trở nên ngọn đèn để trên đế và soi sáng cho cả nhà (x. Mt 5,15), nhưng Ngài cũng nói Ngài coi trọng tấm lòng chứ không phải là lễ tế (x. Mt 9,13). Nếu không có điều cốt lõi của đời sống Ki-tô hữu là mến Chúa yêu người thì tất cả sẽ mất hết ý nghĩa và giá trị.
Sống Lời Chúa: Khi làm việc thiện, hãy làm cách kín đáo và tế nhị nhất.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đừng để con sa vào cạm bẫy của lợi danh vì cạm bẫy đó sẽ làm con xa Chúa. Xin giúp con biết sống với một tấm lòng chân thành, yêu mến và quảng đại để phụng thờ Chúa và yêu thương anh chị em.