“Tôi bảo thật các ông: những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông.” (Mt 21,31)

Suy niệm: Phải chăng những người thu thuế và những cô gái điếm lại xứng đáng vào Nước Trời hơn là những người được coi là công chính như các kinh sư và biệt phái? Phải chăng Đức Giê-su cổ võ cho hành vi gian dối về tiền bạc thường thấy nơi giới thu thuế và thừa nhận việc ‘buôn phấn bán hương’ là một giá trị tốt đẹp cho xã hội? Câu trả lời của Chúa đã nằm trong dụ ngôn về hai người con. Xứng đáng vào Nước Trời không phải là kẻ tự cho mình là công chính mà không thực thi ý muốn của Chúa, như người con thưa vâng với cha mình rồi lại nuốt lời. Trái lại, được vào Nước Trời là những người vốn là tội lỗi nhưng biết khiêm tốn sám hối, nỗ lực hoán cải cuộc sống của mình, như người con lỡ nói không nhưng rồi nghĩ lại mà đi làm vườn nho cho cha.

Mời Bạn: Sự thật là tất cả chúng ta đều là tội nhân. Nếu tự cho mình là công chính và lên mặt kiêu căng, coi khinh người khác, thì chúng ta không khác gì các kinh sư và Pha-ri-sêu. Nhưng nếu chúng ta hành xử như người thu thuế biết đấm ngực và thưa với Chúa rằng: “Xin thương xót con vì con là người tội lỗi” (x. Lc 18,13), thì chúng ta được tha thứ, đường hoàng trở nên con cái Chúa và xứng đáng hưởng phúc Nước Trời

Sống Lời Chúa: Xét mình hằng ngày để nhận ra tội lỗi của mình và thật lòng ăn năn sám hối, quyết tâm chừa cải.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa thấu suốt tâm hồn con; Chúa biết con là người tội lỗi. Xin giúp con luôn sống khiêm nhường để nhìn nhận đúng sự thật về mình, nhờ đó con biết sám hối ăn năn, và sống quảng đại bao dung với anh chị em của mình. Amen.