GIÁO ĐƯỜNG MÙA ĐẠI DỊCH (*)
Chiều nghiêng đổ vạt nắng vàng thoi thóp
Ngọn gió gầy ngơ ngác tháp chuông cao
Hàng sưa xanh khe khẽ tiếng rì rào
Cô đơn đứng Giáo đường mùa đại dịch
Ghế gục đầu im lìm cùng tịch mịch
Ánh đèn chầu leo lét đẫm hoang vu
Không gian thêm quạnh vắng giữa tù mù
Trên cao Chúa gục đầu buồn lặng lẽ
Nghe sâu thẳm tơ lòng rung nhè nhẹ
Nhiệm huyền về réo rắt khúc mê ly
Thoảng bên tai lời kinh vẳng thầm thì
Phụng vụ Thánh dường đang rộn ràng cử
Chiều tĩnh lặng Giáo đường đời lữ thứ
Đại dịch dài tô đậm nét cô đơn
Nắng xiêu nghiêng bóng nhạt dáng tủi hờn
Sa mạc cũ bốn mươi năm (**) huyền nhiệm!
********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Corona Virus (2) chủng mới
(**) Ông Mô-sê dẫn dân Do Thái đi trong sa mạc trước khi vào Đất Hứa