“Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì không buồn động ngón tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là ‘ráb-bi’.” (Mt 23,4-7)

Suy niệm: Đạo rất hay, nhưng cách hành đạo vị tất lúc nào cũng hay. Ngôn sứ Ma-la-khi cảnh tỉnh các cách giữ đạo lệch lạc của chức sắc trong đạo Do Thái, tức lớp người tư tế: “Các ngươi đã đi trệch đường và làm cho nhiều người lảo đảo trên đường luật dạy” (Ml 2,8). Còn Chúa Giê-su nói đến những thói giả hình, kiêu căng trong cách giữ đạo của người biệt phái, hạng người tự cho mình trung thành với đạo của cha ông: nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo, nói mà không làm, làm mọi việc cốt để người ta thấy,… Cho hay, có “đạo” thì còn phải có “đức” nữa. Đạo-Đức phải đi chung với nhau, như tiếng Việt quen nói, bằng không chỉ là đạo hình thức mà thôi.

Mời Bạn: Nếu tôi thật lòng yêu mến Giáo Hội và muốn Giáo Hội nên đáng yêu với anh em lương dân tôi sẽ cố gắng giữ gìn sự trong sáng của đạo thánh. Việc này đòi hỏi lòng khiêm tốn, sẵn sàng sửa đổi cách sống đạo lệch lạc của tôi dưới ánh sáng Lời Chúa.

Chia sẻ: Trong nhóm/cộng đoàn của tôi có người tốt việc tốt nào đáng phát huy, có cách sống đạo nào gương mẫu cho việc thực thi Lời Chúa không?

Sống Lời Chúa: Cụ thể, tôi xét lại giờ kinh tối ở gia đình tôi, đó có thật sự là cơ hội để gia đình tôi tiếp xúc thân mật với Thiên Chúa chưa?

Cầu nguyện: Hát: “Xin chỉ cho con đường đi của Chúa”.