Rước lễ thiêng liêng

Có lẽ một trong những mất mát lớn nhất của việc tham dự thánh lễ online là người tín hữu không được rước lễ, nó tựa như việc một người đi dự tiệc lại không được ăn tiệc! Thực ra, vào thời Trung Cổ, người Ki-tô hữu không được rước lễ thường xuyên như ngày nay.

Trong bối cảnh đó, trong Giáo hội phát triển một truyền thống được gọi là rước lễ thiêng liêng. Rước lễ thiêng liêng nghĩa là người Ki-tô hữu được mời gọi để nâng tâm hồn lên với Chúa, khao khát để được kết hợp với Đức Ki-tô trong thánh lễ. Thánh Tê-rê-xa thành Avila nói rằng, khi cần, chúng ta hãy rước lễ thiêng liêng, vì “đó là một việc đạo đức mang lại lợi ích thiêng liêng rất lớn, khi rước lễ thiêng liêng, chính tình yêu Thiên Chúa ghi dấu trên tâm hồn anh chị em.” Tương tự, thánh Gioan Maria Vianney dạy rằng, “khi con cảm thấy tình yêu Chúa trở nên nguội lạnh, con hãy rước lễ thiêng liêng, khi con không thể đi tới nhà thờ, hãy hướng mình lên nhà tạm; không một bức tường thành nào có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu Thiên Chúa được.” Trong dịp đặc biệt này, Đức Thánh Cha Phanxicô mời gọi các Ki-tô hữu thực hành việc rước lễ thiêng liêng trong khi tham dự thánh lễ online. Trong tin thần đó, Uỷ ban Phụng tự của Hội Đồng giám mục Việt nam cũng mời gọi các tín hữu chuẩn bị tâm hồn để rước lễ thiêng liêng. Tài liệu này viết rằng, các tín hữu cần “có tâm hồn thành tâm thống hối và ước ao kết hợp với Chúa bằng việc rước lễ thiêng liêng. Mỗi giáo phận có thể hướng dẫn kinh nguyện cho tín hữu chuẩn bị tâm hồn rước lễ thiêng liêng.” Trước khi rước lễ, chúng ta có thể thầm thỉ trong lòng lời nguyện mà Giáo hội đã dạy chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu,
con tin Chúa đang hiện diện trong Bí tích Thánh Thể.
Con yêu mến Chúa trên hết mọi sự,
và con luôn khát khao được rước Chúa ngự vào lòng con.
Song bây giờ con chẳng thể rước Mình Thánh Chúa,
thì ít nữa xin Chúa hãy ngự vào lòng con cách thiêng liêng.
Ngay khi Chúa đến
Con giữ chặt Chúa và toàn thể con người con kết hiệp với Chúa,
xin đừng bao giờ để con phải xa lìa Chúa. Amen

Nuôi dưỡng cơn khát thiêng liêng

Cuối cùng, có lẽ ai trong chúng ta cũng ít nhất một lần cảm thấy khó hoàn thành “nhiệm vụ” phải dự lễ Chúa nhật. Là người Công giáo, chúng ta biết rằng mình có bổn phận tham dự thánh lễ nếu không sẽ phạm tội trọng. Nói cách khác, tham dự thánh lễ đôi khi trở thành một trách nhiệm hơn là một ân huệ mà Thiên Chúa trao ban cho chúng ta. Việc quá nhấn mạnh đến việc giữ luật như thế đôi khi khiến ý nghĩa đích thực của thánh lễ bị đánh mất. Việc tham dự thánh lễ không phải là một nghĩa vụ nhưng là một ân huệ, một quà tặng mà Thiên Chúa trao ban cho chúng ta. Món quà này thật đặc biệt vì chính Đức Giê-su đã trao ban nó cho chúng ta trước khi Ngài lìa bỏ thế gian mà về cùng Cha. Thời gian này chúng ta không thể tham dự thánh lễ cũng là cơ hội để nhìn lại giá trị của món quà vô giá kia. Thường chúng ta chỉ nhận ra giá trị của điều mà ta không còn sở hữu nữa. Trong cơn khát được “gặp Chúa gặp người,” chúng ta tin tưởng rằng, đại dịch này sẽ sớm qua đi và chúng ta lại cùng nhau lên đền thánh để cùng nhau gặp gỡ Thiên Chúa. Còn giờ đây, chúng ta hãy để cho cõi lòng mình vang vọng lời Thánh vịnh 41:
Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.
Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.

Trích nguồn: Vatican