“Kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.” (Mt 6,21)
Suy niệm: Con người ra sức làm ra của cải để sinh tồn ở thế gian này. Có thứ của cải dùng ngay, có thứ để dành phòng khi hữu sự. Bản năng sinh tồn cộng với hệ luỵ của tội tổ tông khiến của cải trở nên thiết thân. Chính vì thế “của cải, kho tàng ta ở đâu, thì lòng ta cũng ở đó!” Có nhiều người coi của cải là cùng đích chứ không là phương tiện nên cứ lao đầu như con thiêu thân vào đó khiến họ không biết gì khác ngoài của cải. Lời Chúa vừa thực tế mà cũng vừa là cảnh báo đối với những ai chỉ biết đặt tương lai mình vào những sự phù vân ấy.
Mời Bạn: Kinh nghiệm cho thấy càng có nhiều của cải bao nhiêu càng bất an bấy nhiêu. Cất dấu chỗ nào cũng sợ bị đánh cắp. Tâm trí lúc nào cũng suy tính chuyển dịch của cải đến nơi an toàn. Cất trong két sắt hay gởi ngân hàng cũng không yên. Như thế còn thì giờ đâu mà nghĩ tới những sự cao siêu trên trời? Chỉ những ai coi của cải là phương tiện mới có thể sử dụng nó để đạt tới nhiều mục đích khác: nuôi sống bản thân và gia đình, giúp đỡ người đau khổ, xây dựng công trình phúc lợi xã hội… Còn những ai coi của cải là cùng đích, thì chính nó sẽ trói ghì tay chân, đầu óc ta lại để chỉ biết cất giấu và cất giấu mà thôi.
Sống Lời Chúa: Giáo lý dạy: ngôi nhà vĩnh cửu của chúng ta ở trên trời (2Cr 5,1). Vì thế ta hãy dùng của cải mình để mua lấy ngôi nhà ấy khi biết chia sẻ và cho đi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, khi vào trần gian, Chúa đã sống không nhà không cửa, không có nơi gối đầu. Xin dạy con biết dùng của cải chóng qua ở đời này để mua lấy hạnh phúc đời sau, biết cho đi để được lãnh nhận từ Chúa nhiều hơn.