PHỤNG VỤ LỜI CHÚA
CHÚA NHẬT TUẦN 25 TN B
“Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người.” (Mc 9,35)
Suy niệm: Đi theo Chúa Giê-su, nhưng lòng các môn đệ vẫn ấp ủ giấc mộng công hầu khanh tướng khi Thầy mình được vinh hiển. Thỉnh thoảng, ước vọng ấy lộ ra bên ngoài bằng những cuộc tranh luận gay gắt xem ai sẽ là người đứng đầu nhóm các ông. Thậm chí lần này các ông cãi nhau về chuyện làm lớn ấy ngay khi đi đường. May mắn cho các ông vì Thầy các ông, Chúa Giê-su, là người tế nhị, nhân hậu, và kiên nhẫn, Ngài đợi đến nhà mới hỏi các ông và nhân đó, dạy cho các ông một bài học về làm lớn theo cái nhìn của Nước Trời. Trước hết, Ngài nhắc các ông làm lớn, đứng đầu trong Nước Trời khác xa cung cách thế gian: là người đến trước mọi người và về sau mọi người, để phục vụ. Thứ đến, Ngài minh họa bằng hình ảnh một trẻ thơ: phục vụ những người bé mọn là phục vụ chính Ngài.
Ở đời, ai cũng có cao vọng muốn làm lớn, có uy quyền, có tiền để điều khiển, sai khiến người khác. Vì cao vọng ấy, ta dễ tranh cãi, xâu xé, đối xử với nhau cách bất công, thậm chí độc ác. Theo Lời Chúa dạy, bạn hãy sống hiền hoà, khoan dung, mềm mỏng, khiêm nhường trong việc phục vụ Chúa và tha nhân.
PHỤNG VỤ TRONG TUẦN
23.9 CHÚA NHẬT XXV MÙA THƯỜNG NIÊN; Mc 9,30-37
24.9 Thứ Hai. Tết Trung Thu. Cầu cho thiếu nhi. Lc 8,16-18
25.9 Thứ Ba. Lc 8,19-21
26.9 Thứ Tư. Thánh Côt-ma và Đa-mi-a-nô, tử đạo; Lc 9,1-6
27.9 Thứ Năm. Thánh Vinh-Sơn Phao-Lô, Linh Mục. Lễ Nhớ. Lc 9,7-9
28.9 Thứ Sáu. Thánh Ven-set-la-ô, tử đạo; Thánh Lô-ren-sô Ru-y và các bạn tử đạo. Các Thánh tử đạo tại quần đảo Philippin; Lc 9,18-22
29.9 Thứ Bảy. CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN MI-CA-EN, GÁP-RI-EN VÀ RA-PHA-EN. Lễ kính. Ga 1,47-51
30.9 CHÚA NHẬT XXVI MÙA THƯỜNG NIÊN; Mc 9,38-43.45.47-48
THÔNG BÁO Số 53TB/GXCT/2018
HỌC HỎI – SỐNG ĐẠO: YOUCAT
186. Năm Phụng vụ của Hội Thánh là gì?
– Năm Phụng vụ hay Năm của Hội Thánh cử hành mừng kính mầu nhiệm đời sống Chúa Kitô, từ việc Nhập thể tới việc trở lại lần thứ hai trong vinh quang, trong thời gian một năm. Năm Phụng vụ bắt đầu từ mùa Vọng, thời gian chờ đợi Chúa Cứu Thế, cao điểm thứ nhất là Lễ Giáng sinh. Sau đó, hướng về cao điểm thứ hai quan trọng hơn là lễ Phục sinh, cử hành cuộc tử nạn và phục sinh của Chúa. Mùa Phục sinh kéo dài và kết thúc với lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Trong năm Phụng vụ còn cử hành các lễ kính Đức Mẹ, kính các thánh, qua đó Hội thánh ca ngợi Thiên Chúa đã đem loài người tới ơn cứu độ. Năm Phụng vụ kết thúc vào Chúa nhật lễ Chúa Giêsu làm Vua. [1168 – 1173, 1194 – 1195]
“Năm Phụng vụ nhắc nhở và trình bày luôn đổi mới không ngừng về đời sống Chúa Kitô, đó là một công trình vĩ đại của nhân loại. Thiên Chúa coi năm ấy như của mình và ban nó cho ta hết năm này qua năm khác, hiến tặng ta trong một ánh sáng luôn mới mẻ như là mới đến với ta lần đầu.” – Jochen Klepper (1903-1942, văn sĩ Đức).
* Tuần đến, xin mời suy nghĩ trước: 187. Ngày Chúa Nhật quan trọng thế nào?
MỪNG BỔN MẠNG
Chúc Mừng Ban Bác Ái Vinh Sơn, Ban Kèn GXCT, Quý Ông, Anh Em nhân Ngày Lễ Thánh Bổn Mạng – THÁNH VINH-SƠN PHAO-LÔ, LINH MỤC. CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN MI-CA-EN, GÁP-RI-EN VÀ RA-PHA-EN.
TẢN MẠN – CHIA SẺ - GÓP NHẶT
‘Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm.(Mt 23, 3)
NÓI MÀ KHÔNG LÀM
Nhà kia có một con mèo bắt chuột rất hay, hễ chuột nào dầu khôn ngoan lanh lẹ cũng bị vào bụng mèo cả. Song hãy còn mấy con chuột khôn lanh ẩn cư trên mái nhà, nên mèo kia không bắt được. Mà bọn chuột dầu khôn lanh đến đâu, cũng không khỏi đêm ngày lo sợ cho tánh mạng mình.
Trong lũ chuột, có một con già, hình cao, vóc lớn, can đảm, lại có tài khẩu biện hơn mấy con chuột khác, bèn ra công cổ động nhóm một hội đồng, để ai có mưu cao chước lạ gì làm hại được mèo, thì đem tuyên bố cho hội đồng xét định. Đến ngày khai hội, có lắm đại biểu đến dự, chuột già được chúng cử làm chủ tọa. Lại bầu một con chuột khác làm thư ký để làm biên bản.
Lúc bấy giờ, chuột già chống ba-ton, bước lên tòa nghị luận; còn các đại biểu ở dưới. Chủ tọa nói: Bấy lâu nay, mèo làm cho loài chuột ta gần tuyệt chủng; bây giờ ta phải làm cách nào đặng thoát khỏi cái nạn ấy? Vậy, hội đồng lần này ai có mưu hay kế giỏi thì xin bày ra.
Một đại biểu đứng dậy nói: Xin phép chủ tọa, tôi có một kế rất hay, xin cho tôi nói.
– Cứ nói.
– Chúng ta muốn trừ nạn mèo, thì chẳng kế nào bằng kế hy sinh.
– Hy sinh là làm sao?
– Hy sinh nghĩa là trong chúng ta phải có một đứa chịu bỏ mạng.
– Bỏ mạng thế nào?
– Phải ăn thuốc độc, rồi chạy đến trước mặt mèo; mèo ăn ta, ắt nhằm thuốc độc mà chết. Mèo chết, chúng ta thoát nạn. Đó là kế hy sinh.
Cả hội đồng đều vỗ tay mà rằng: Kế đó hay lắm, chúng tôi biểu đồng tình cứ thi hành đi!
Chuột già chủ tọa nói: Kế này hay lắm, không còn kế nào hơn nữa. Song xin hỏi ông (đại biểu chuột), ông có bằng lòng làm theo kế ông đã cống hiến đó không? Ông có bằng lòng hy sinh vì đồng bào mình không?
Đáp: Về phần tôi, tôi đã hiến kế thì đủ bổn phận rồi, (?) Xin nhường việc đó cho kẻ khác.
Chủ tọa liền hỏi: Còn ai dám vì đồng bào mà làm theo kế hy sinh đó không? Ai nấy đều ngó mặt nhau, không nói một lời, im lặng như tờ giấy trải. Hồi lâu, cả hội đồng đứng dậy nói rằng: Chúng tôi xin nhờ ông chủ tọa (chuột già) ra ơn cứu giúp.
Chủ tọa đáp: Không được! Việc nầy không phải chức vụ của tôi (?) và tôi bây giờ tuổi cao tác lớn, để sống ít lâu nữa, rồi qua đời cho yên thân, tôi xin nhường cho quý ông trẻ tuổi.
Sau đó, các đại biểu lần lượt bước ra khỏi nghị trường. Chuột già kia buồn lòng, rồi xuống ghế. Hội đồng giải tán!
Ôi! Nói được, làm không, câu “Năng thuyết bất năng hành!” là thế đó.
T.K. (Những Tia Sáng)
Sám Hối
Lạy Chúa Giêsu,
khi đến với nhau,
chúng con thường mang những mặt nạ.
Chúng con sợ người khác thấy sự thật về mình.
Chúng con cố giữ uy tín cho bộ mặt
dù đó chỉ là chiếc mặt nạ giả dối.
Khi đến với Chúa,
chúng con cũng thường mang mặt nạ.
Có những hành vi đạo đức bên ngoài
để che giấu cái trống rỗng bên trong.
Có những lời kinh đọc trên môi,
nhưng không có chỗ trong tâm hồn,
và ngược hẳn với cuộc sống thực tế.
Lạy Chúa Giêsu,
chúng con cũng thường ngắm mình trong gương,
tự ru ngủ và đánh lừa mình,
mãn nguyện với cái mặt nạ vừa vặn.
Xin giúp chúng con cởi bỏ mọi thứ mặt nạ,
đã ăn sâu vào da thịt chúng con,
để chúng con thôi đánh lừa nhau,
đánh lừa Chúa và chính mình.
Ước gì chúng con xây dựng bầu khí chân thành,
để chúng con được lớn lên trong bình an.
(Rabouni)