299. Nhân đức nghĩa là gì?
– Nhân đức là khuynh hướng bên trong, một thói quen tích cực, một đam mê để làm
việc lành. [1803,1833]
– “Anh em hãy nên hoàn
thiện như Cha anh em là đấng hoàn thiện.” (Mt 5,48) Điều đó có nghĩa là ta phải
luôn biến đổi để tiến bước trên đường về với Chúa. Với sức loài người ta chỉ có
thể tiến chút đỉnh thôi. Thiên Chúa tăng cường các nhân đức nhân bản bằng ân
sủng Người, và ngoài ra Người còn ban cho ta những nhân đức đối thần, giúp ta
gần gũi với Chúa và sống an bình trong ánh sáng của Người. → 293-294
Phúc cho ai đói khát sự công chính, vì họ sẽ được thoả lòng. – Mt 5,6
“Sống tốt chẳng qua chỉ là yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và bằng
tất cả hành động. Đó là dành cho Người một tình yêu toàn vẹn (nhờ đức tiết độ)
mà không một tai họa nào có thể lay chuyển (liên quan đến đức can đảm) chỉ vâng
lời Chúa mà thôi (là đức công bằng) và quan tâm phân định mọi sự để khỏi bị bất
ngờ do mưu mô dối trá (đây là liên quan đến đức khôn ngoan).” – Thánh
Augustinô