“Vậy thì ai là người đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà ông chủ đã đặt lên coi sóc gia nhân, để cấp phát lương thực cho họ đúng giờ đúng lúc?” (Mt 24,45)

Suy niệm: Trong dòng “Tôi Tớ Chúa Thánh Thần” (Servants of the Paraclete) các tu sĩ tự nhận mình là tôi tớ, và bề trên được gọi bằng danh xưng “Tôi tớ chung.” Chúng ta nhớ Đức Thánh Cha cũng xưng mình là “Tôi tớ của các tôi tớ” (Servus servorum). Cách xưng hô đó nhắc nhớ rằng: Con người không phải là chủ nhân ông của thế giới này mà là người quản lý tài sản của Thiên Chúa. Những người “lãnh đạo,” “bề trên” thực ra cũng là những “tôi tớ” mà “ông chủ đã đặt lên coi sóc gia nhân” gồm những anh chị em đồng phận tôi tớ như mình.Lời Chúa hôm nay cho biết người quản lý trung tín và khôn ngoan của Chúa phải làm gì và không được làm những gì. Không được lợi dụng thời cơ “nhà vắng chủ” để hưởng thụ phè phỡn và ức hiếp anh em đồng bạn. Trái lại, phải tỉnh táo đểthấy được những nhu cầu chính đáng của tha nhân, và điều hợp, phân phối công bằng và kịp thời đáp ứng những nhu cầu đó. Một cộng đoàn các tôi tớ sống an vui hạnh phúc là bản đánh giá phẩm chất đồng thời là phần thưởng cho người “tổng tôi tớ” đó.

Mời Bạn: Khi bạn được đảm trách một chức vụ gì, bạn hãy nhớ mình được đặt vào vị trí tôi tớ để phục vụ nhiều người hơn. Chỉ khi bạn biết xoá đi cái “tôi” của mình, biết từ bỏ những lợi ích riêng tư, lúc đó bạn mới có thể xả thân phục vụ vì cuộc sống tốt đẹp của tha nhân.

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ hèn mọn để nhắc nhớ mình là tôi tớ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa xin nhắc con luôn nhớ rằng con chỉ là đầy tớ vô dụng, chỉ làm việc bổn phận con phải làm đấy thôi.   (x. Lc 17,10)