Người sai Nhóm Mười Hai đi… Người chỉ thị cho các ông không được mang gì khi đi đường, chỉ trừ gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền giắt lưng; được đi dép, nhưng không được mặc hai áo. (Mc 6,7-9)

Suy niệm: Những chỉ thị lên đường của Chúa nghe thật kỳ cục đối với con người trong xã hội hưởng thụ tiện nghi dư dật hôm nay. Bằng cách kể chi tiết các thứ không được bao gồm trong hành trang của người môn đệ lên đường, Phúc Âm theo thánh Mác-cô nhấn mạnh đến cung cách siêu thoát của người rao giảng. Các môn đệ rao giảng gì? Kêu gọi người ta ăn năn sám hối! Có mối liên hệ giữa nội dung lời rao giảng và cung cách rao giảng ở đây. Sám hối là trở về với Thiên Chúa, nhận Thiên Chúa làm điểm tựa. Vậy điều tiên quyết là phải rời khỏi những điểm tựa cố hữu của mình. Đó là tinh thần siêu thoát mà Chúa muốn những người làm sứ vụ rao giảng phải làm gương, qua hành trang thanh thoát nhẹ nhàng. Thật vậy, các phương tiện, dù cần thiết đến mấy, cũng chỉ là phương tiện. Đôi khi để dứt bỏ ràng buộc, người ta cần phải tích cực khước từ ngay cả những gì mình cần.

Mời Bạn: Nhìn lại để thấy rằng trước tiếng gọi của Chúa, biết bao lần bạn đã nói “không” hoặc khất lần khất lữa, viện cớ rằng mình cần những phương tiện nào đó, để làm việc cho Chúa. Hãy chân thành nhìn nhận trước mặt Chúa: ta vẫn có biết bao phương tiện để phục vụ cho Nước Trời mà ta chưa dùng!

Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn áp dụng bài học ‘siêu thoát’ bằng một hành vi chia sẻ.

Cầu nguyện: Đọc kinh Trông Cậy, hoặc hát “Con vẫn trông cậy Chúa”.