Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. (Ga 20,1)

Suy niệm: Lời đầu tiên của Đức Ki-tô phục sinh nói với các môn đệ là lời chúc: “Bình an cho anh em.” Nếu chúng ta nhớ Đấng nói lời này cũng chính là Đấng trước khi chịu chết đã yêu thương các môn đệ và yêu tới cùng (x. Ga 13,1), thì chúng ta hiểu ra rằng tình yêu dẫn đến chấp nhận khổ giá thì phục sinh chính là tình yêu đem lại bình an cho người mình yêu. Tình yêu thúc đẩy bà Ma-ri-a Mác-đa-la ra mộ Chúa từ sáng sớm để than khóc; gặp được Đức Ki-tô phục sinh, than khóc đó đã trở thành niềm vui và bà được sai đi làm sứ giả đầu tien loan báo Tin Mừng bình an rằng Chúa đã sống lại thật rồi.

Mời Bạn: ĐTC Phan-xi-cô đã nói: “Có những Kitô hữu sống đời mình giống như chỉ có mùa Chay mà không có mùa Phục Sinh” (Niềm vui Tin Mừng, số 6). Quả vậy, Chúa Ki-tô chịu đóng đinh sẽ chỉ là sự thất bại đáng nguyền rủa nếu như kết thúc tại Núi Sọ. Nhưng Ngài đã trỗi dậy và biến đau thương thập giá thành niềm vui phục sinh. Bạn có cảm nhận niềm vui phục sinh ấy thấm vào từng sớ thịt mạch máu của bạn, và biến bạn thành sứ giả loan báo tin mừng bình an không? Hay ngược lại, bạn vẫn sống trong lo lắng, sợ hãi, và buồn sầu như Đức Ki-tô chưa từng sống lại?

Sống Lời Chúa: Hãy chia sẻ cho một người bạn thân ngoài Công giáo về niềm vui và sự xác tín của bạn vào mầu nhiệm Chúa Ki-tô Phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin biến đổi con thành con người của niềm vui vì xác tín rằng Chúa đã phục sinh để con tiếp tục loan báo niềm vui ấy cho mọi người.